![]() |
Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi - Chương 23 - 24 |
Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi - Chương 23 - 24
$pageIn
*****************Sunflower
Sáng ngày hôm sau, dẫu cho tôi trì hoãn cỡ nào thì mẹ vẫn ép tôi đến bệnh viện. Tôi xin thề, nếu có chết, tôi cũng phải lôi cổ Gia Vũ theo!!!! Hic!!! Tôi khóc ròng.
-Trừ phi…con là không có mang thai!!!
-Con…-Tôi ấp úng. Nói hay là không đây???
Vừa lúc đó…
-Diên Lãng!!! Anh bỏ quên tài liệu nên quay lại lấy…
Đang định nói thêm cái gì thì anh hình như phát giác có gì đó…không bình thường…
-Mẹ?!
-Lương Gia Vũ! Nói thật cho mẹ biết, Diên Lãng có mang thai hay không??? Nếu để mẹ đưa nó đi bệnh viện khám mà không có thì hai con đừng mong yên ổn nhé!
Hai đứa tôi nhìn nhau chòng chọc 2s rồi…nhất loạt quỳ rụp xuống, khóc la rền rĩ.Người yêu của tôi là sao chổi! - Finished
-Huhu…-Tôi la khóc.
-Mẹ ơi! Diên Lãng không có mang thai!!! Hic!!! Là do con không nỡ nhìn thấy cô ấy sáng sớm tinh mơ đã phải thức giấc. Cho nên…
-Cho nên hai đứa mới lừa bà mẹ này?!!!-Mẹ chồng xem ra rất, rất tức.
-Mẹ ơi!!! Là do con không tốt. Mẹ đừng trách Diên Lãng!!!-Anh bắt đầu thay tôi gánh tội. Trong lòng tôi bất giác có chút cảm giác xúc động. Mắt bắt đầu thấy cay cay…
-Hừ!!!-Mẹ tức giận lấy tay vỗ cái bốp vào trán anh, mắng.-Hai đứa này!!! Tại sao không đem chuyện này từ giả biến thành thật cơ chứ?!!! Hại bà mẹ già này trông mong mãi. Haizzz…
-Mẹ?!-Hai đứa tôi ngơ ngác 2s sau đó nháy nháy mắt, ha ha!!! Mẹ hết giận rồi!!!
-Mẹ! Mẹ yên tâm! Tin tưởng con trai mẹ đi!!! Con sẽ làm cho chuyện này từ giả...thành-thật!!!-Anh bắt đầu cười lưu manh. Tôi bất giác lùi về sau 2 bước, muốn...muốn gì đây hả???
*************Sunflower
Ngày hôm sau, mẹ lên đường trở về nhà, để lại không gian riêng tư cho vợ chồng tôi! Oh yeah~ Thế là không cần “lao động khổ sai” nữa rồi!!!
-Diên Lãng...
-Gì???
-Chúng ta...phải...biến chuyện mang thai từ giả thành thật kìa!!!
Buổi tối, khi tôi đang cho Taro ăn thì anh đến bên lải nhải không ngừng. Sau khi nghe thấy âm mưu của anh, tôi liền đá anh một cái, mắng:
-Hừ! Đừng có hòng!!!! Chúng ta đã giao kèo từ đầu rồi mà, anh quên sao???
-Nhưng...chúng ta thực sự yêu nhau mà???
Tôi cố tình lãng tránh ánh mắt của anh, vờ thản nhiên:
-Hứ!!! Đừng có tự mình tương tư nữa!!! Anh yêu em thì cứ yêu, duy chỉ có việc em yêu anh là không bao giờ xảy ra!!!
-Không yêu...mà có người ghen!!! Hứ!!!!
-Ai...ai...ai nói là em ghen??? Không có ghen! Không thèm ghen!!!!
-Không ghen??? Vậy mà tưởng anh dẫn người yêu thứ hai đi mua đồ. Hừ!!!
-Anh...Anh! Từ khi nào anh trở nên nhiều chuyện quá vậy hả??? Em...em chỉ sợ bản thân mình bị vạ lây mấy cái tin tức của đám nhà báo phiền toái ấy thôi!!! Hứ!!! Ghen??? Đừng có hòng!!!
-Được! Nếu như em nói không thương anh, anh sẽ có biện pháp chứng minh em đang gạt người gạt mình!!!
Tôi không tin!!! Lòng của tôi, tâm của tôi, anh làm sao mà chứng minh?!
-Bây giờ...anh sẽ hỏi em 6 câu hỏi, công việc của em là nhìn thẳng vào mắt anh, thành thật trả lời. Và...phải là trả lời ngay nhé!!! Chần chừ sẽ xem như điều anh nghĩ là đúng.-Anh cười gian. Tôi bắt đầu ngập ngừng. Anh chơi trò khích tướng:
-Sao? Sợ???
-Không thèm!!! Ai sợ ai! Chơi luôn!!!
-Được! Em tên là Diên Lãng?
-Phải!-Tôi gật đầu không chút chần chừ, nhìn thẳng vào đôi mắt như vì sao của anh.
-Sở thích của em là nuôi rùa???
-Phải!-Đôi mắt anh giống như đang cười.
-Em không có ghét anh???
-Phải!-Thành thật mà nói thì tôi cũng không ghét bỏ gì anh cả.
-Em đã ghen vì anh đi với người con gái khác???
Không xong! Đôi mắt ấy như đang cuốn lấy tâm trí tôi, ép buộc tôi phải thành thật. Mau nói không! Mau nói không đi Diên Lãng!!!!
Mặc xác tâm tư đang gào thét, tôi vẫn gật đầu vì không kháng cự nổi đôi mắt ấy:
-Phải!!!!!
-Và em yêu anh???
Không đúng!!! Mày không yêu, phải không??? Tôi nhìn vào mắt anh, đôi mắt giống như soi thấu tâm can tôi. Đôi mắt giống như ép buộc tôi nhìn sâu vào chính mình, ép buộc tôi thừa nhận tôi không cách nào gạt mình được nữa. Tôi yêu anh!!!
-Phải!!!!!!!!!!!!!! Phải, em yêu anh!!!!!!
Tôi hét lớn, đồng thời cũng rơi nước mắt. $pageOut $pageIn
Hôm nay tôi rất là rảnh. Ngồi đọc sách ở ban công, tôi vừa đọc vừa vuốt cái mai của Taro. Quyển sách này tôi mua cũng lâu rồi nhưng chưa có thời gian đọc, bây giờ mới đọc tới chương mà đôi chính hẹn hò thôi!
Hẹn hò?
Tâm hồn tôi bắt đầu suy nghĩ vớ vẩn. Hình như…Cái công việc hẹn hò này tôi chưa từng trải qua thì phải??? Sao thế chứ??? Tôi đã nói yêu anh rồi cơ mà. Phải hẹn hò thôi!!!!
Tôi thay đồ, bắt xe đi một mạch đến công ty của anh.
…
-Hello!!!!!!!-Tôi hí hửng đẩy cửa vào, anh đang đắm chìm trong công việc, tất nhiên là không biết ai đến. Anh không thèm ngẩng mặt lên, chìa ra tập hồ sơ bảo tôi:
-Mau đem cái này lên phòng quản lí. Nhanh lên!!!!
-Hở???
-Nhanh! Tôi cho cô 1 phút đấy!!!!
Bộp!
Tôi đem tập hồ sơ đập ngay đầu anh. Mắng:
-Anh ngẩng mặt lên để xem người có được không hả??????
-Hả??? Diên…Diên Lãng??? Sao em lại tới đây??? Hề hề…Cho anh xin lỗi, anh tưởng…tưởng là thư ký nên…-Lương Gia Vũ nhiệt tình xin lỗi tôi. Cái đồ đáng ghét này. Nhìn tôi thế này mà giống thư ký á??? Không có mắt nhìn người gì hết trơn!!!!!
-Nên cái gì chứ??? Hứ!!! Đi về đây!!!-Tôi giận lẫy. Thật là biết cách phá hủy tâm trạng người khác quá đi!!!!
-Khoan!!! Em….em…em tới đây để làm gì???
-Hừm!!! Anh có yêu em không???-Tôi mắt chớp chớp. Anh đần ra cho một hồi rồi cũng gật đầu:
-Yêu!
-Em cũng yêu phải không???
-Phải!
-Chúng ta đã đám cưới???
-Tất nhiên!!! Mà...em bị sao thế??? Không phải là...té cầu thang đâm ra mất trí chứ???
-Cái đầu của anh!!!!!!!!!!!!! Em còn chưa nói hết, vì thế chúng ta phải...HẸN HÒ!!!!! Hì!!!
-Hẹn...hẹn...hò???-Anh ngệch mặt ra. Hí hí!!! Sẽ hẹn hò đó nha!!!!
-Ừm!!!-Tôi vui vẻ gật đầu nhưng sau đó mặt tối sầm lại.-Anh không muốn???
-Đâu có!!! Ok!!! Chúng ta sẽ hẹn hò, nhưng phải chờ anh làm việc xong cái.
-Bao giờ sẽ xong???-Tôi có chút khó chịu. Hẹn hò cũng phải đợi làm việc xong. Chán quá!!!
-Nhanh thôi! 7h tối!!!!
-TT__________TT Khỏi đi anh!!! Em tự hẹn em cho xong!!!-Tôi xám mặt. Trêu tôi hay sao hả??? 7h thì hẹn cái gì nữa?!!!
-Hì hì!!! Anh đùa, đùa mà!!!^^
->_<
Tôi đã suy nghĩ kỹ lắm rồi, đầu tiên thì là đạp xe qua ngọn đồi lúc trước. Thế nhưng, thật là xui xẻo, xe đạp lại trở chứng. Bó tay!!!
Bước tiếp theo chính là đi xem phim. Xui hơn, toàn phim kinh dị. Đừng có tạo nghiệt như vậy chứ?! Phim kinh dị, coi cho chết người ta hả???
Tiếp nữa, là ra bãi đất trống lớn để thả diều. Nhưng mà...hic...diều ko chịu bay, cứ tà tà lướt dưới đất á!!!! Huhu!!!!
Cuối cùng, là đi ăn. Xúi quẩy, nhà hàng đó nói cái gì mà kỷ rồi lại niệm rối hết cả lên, thế là tôi ăn nhầm món cà ri cay, bệnh bao tử được dịp tái phát!!!! Á!!!!
Thế là, buổi hẹn hò đầu tiên trong lịch sử của đời tôi đã kết thúc như vậy!!!! $pageOut
Chap 23 - Thừa Nhận
~~ Hãy biến lời nói dối thành sự thật…!!!~~*****************Sunflower
Sáng ngày hôm sau, dẫu cho tôi trì hoãn cỡ nào thì mẹ vẫn ép tôi đến bệnh viện. Tôi xin thề, nếu có chết, tôi cũng phải lôi cổ Gia Vũ theo!!!! Hic!!! Tôi khóc ròng.
-Trừ phi…con là không có mang thai!!!
-Con…-Tôi ấp úng. Nói hay là không đây???
Vừa lúc đó…
-Diên Lãng!!! Anh bỏ quên tài liệu nên quay lại lấy…
Đang định nói thêm cái gì thì anh hình như phát giác có gì đó…không bình thường…
-Mẹ?!
-Lương Gia Vũ! Nói thật cho mẹ biết, Diên Lãng có mang thai hay không??? Nếu để mẹ đưa nó đi bệnh viện khám mà không có thì hai con đừng mong yên ổn nhé!
Hai đứa tôi nhìn nhau chòng chọc 2s rồi…nhất loạt quỳ rụp xuống, khóc la rền rĩ.Người yêu của tôi là sao chổi! - Finished
-Huhu…-Tôi la khóc.
-Mẹ ơi! Diên Lãng không có mang thai!!! Hic!!! Là do con không nỡ nhìn thấy cô ấy sáng sớm tinh mơ đã phải thức giấc. Cho nên…
-Cho nên hai đứa mới lừa bà mẹ này?!!!-Mẹ chồng xem ra rất, rất tức.
-Mẹ ơi!!! Là do con không tốt. Mẹ đừng trách Diên Lãng!!!-Anh bắt đầu thay tôi gánh tội. Trong lòng tôi bất giác có chút cảm giác xúc động. Mắt bắt đầu thấy cay cay…
-Hừ!!!-Mẹ tức giận lấy tay vỗ cái bốp vào trán anh, mắng.-Hai đứa này!!! Tại sao không đem chuyện này từ giả biến thành thật cơ chứ?!!! Hại bà mẹ già này trông mong mãi. Haizzz…
-Mẹ?!-Hai đứa tôi ngơ ngác 2s sau đó nháy nháy mắt, ha ha!!! Mẹ hết giận rồi!!!
-Mẹ! Mẹ yên tâm! Tin tưởng con trai mẹ đi!!! Con sẽ làm cho chuyện này từ giả...thành-thật!!!-Anh bắt đầu cười lưu manh. Tôi bất giác lùi về sau 2 bước, muốn...muốn gì đây hả???
*************Sunflower
Ngày hôm sau, mẹ lên đường trở về nhà, để lại không gian riêng tư cho vợ chồng tôi! Oh yeah~ Thế là không cần “lao động khổ sai” nữa rồi!!!
-Diên Lãng...
-Gì???
-Chúng ta...phải...biến chuyện mang thai từ giả thành thật kìa!!!
Buổi tối, khi tôi đang cho Taro ăn thì anh đến bên lải nhải không ngừng. Sau khi nghe thấy âm mưu của anh, tôi liền đá anh một cái, mắng:
-Hừ! Đừng có hòng!!!! Chúng ta đã giao kèo từ đầu rồi mà, anh quên sao???
-Nhưng...chúng ta thực sự yêu nhau mà???
Tôi cố tình lãng tránh ánh mắt của anh, vờ thản nhiên:
-Hứ!!! Đừng có tự mình tương tư nữa!!! Anh yêu em thì cứ yêu, duy chỉ có việc em yêu anh là không bao giờ xảy ra!!!
-Không yêu...mà có người ghen!!! Hứ!!!!
-Ai...ai...ai nói là em ghen??? Không có ghen! Không thèm ghen!!!!
-Không ghen??? Vậy mà tưởng anh dẫn người yêu thứ hai đi mua đồ. Hừ!!!
-Anh...Anh! Từ khi nào anh trở nên nhiều chuyện quá vậy hả??? Em...em chỉ sợ bản thân mình bị vạ lây mấy cái tin tức của đám nhà báo phiền toái ấy thôi!!! Hứ!!! Ghen??? Đừng có hòng!!!
-Được! Nếu như em nói không thương anh, anh sẽ có biện pháp chứng minh em đang gạt người gạt mình!!!
Tôi không tin!!! Lòng của tôi, tâm của tôi, anh làm sao mà chứng minh?!
-Bây giờ...anh sẽ hỏi em 6 câu hỏi, công việc của em là nhìn thẳng vào mắt anh, thành thật trả lời. Và...phải là trả lời ngay nhé!!! Chần chừ sẽ xem như điều anh nghĩ là đúng.-Anh cười gian. Tôi bắt đầu ngập ngừng. Anh chơi trò khích tướng:
-Sao? Sợ???
-Không thèm!!! Ai sợ ai! Chơi luôn!!!
-Được! Em tên là Diên Lãng?
-Phải!-Tôi gật đầu không chút chần chừ, nhìn thẳng vào đôi mắt như vì sao của anh.
-Sở thích của em là nuôi rùa???
-Phải!-Đôi mắt anh giống như đang cười.
-Em không có ghét anh???
-Phải!-Thành thật mà nói thì tôi cũng không ghét bỏ gì anh cả.
-Em đã ghen vì anh đi với người con gái khác???
Không xong! Đôi mắt ấy như đang cuốn lấy tâm trí tôi, ép buộc tôi phải thành thật. Mau nói không! Mau nói không đi Diên Lãng!!!!
Mặc xác tâm tư đang gào thét, tôi vẫn gật đầu vì không kháng cự nổi đôi mắt ấy:
-Phải!!!!!
-Và em yêu anh???
Không đúng!!! Mày không yêu, phải không??? Tôi nhìn vào mắt anh, đôi mắt giống như soi thấu tâm can tôi. Đôi mắt giống như ép buộc tôi nhìn sâu vào chính mình, ép buộc tôi thừa nhận tôi không cách nào gạt mình được nữa. Tôi yêu anh!!!
-Phải!!!!!!!!!!!!!! Phải, em yêu anh!!!!!!
Tôi hét lớn, đồng thời cũng rơi nước mắt. $pageOut $pageIn
Chap 24 - Lãng Mạn
~~ Hẹn hò chưa chắc là lãng mạn!!!!~~ *****************SunflowerHôm nay tôi rất là rảnh. Ngồi đọc sách ở ban công, tôi vừa đọc vừa vuốt cái mai của Taro. Quyển sách này tôi mua cũng lâu rồi nhưng chưa có thời gian đọc, bây giờ mới đọc tới chương mà đôi chính hẹn hò thôi!
Hẹn hò?
Tâm hồn tôi bắt đầu suy nghĩ vớ vẩn. Hình như…Cái công việc hẹn hò này tôi chưa từng trải qua thì phải??? Sao thế chứ??? Tôi đã nói yêu anh rồi cơ mà. Phải hẹn hò thôi!!!!
Tôi thay đồ, bắt xe đi một mạch đến công ty của anh.
…
-Hello!!!!!!!-Tôi hí hửng đẩy cửa vào, anh đang đắm chìm trong công việc, tất nhiên là không biết ai đến. Anh không thèm ngẩng mặt lên, chìa ra tập hồ sơ bảo tôi:
-Mau đem cái này lên phòng quản lí. Nhanh lên!!!!
-Hở???
-Nhanh! Tôi cho cô 1 phút đấy!!!!
Bộp!
Tôi đem tập hồ sơ đập ngay đầu anh. Mắng:
-Anh ngẩng mặt lên để xem người có được không hả??????
-Hả??? Diên…Diên Lãng??? Sao em lại tới đây??? Hề hề…Cho anh xin lỗi, anh tưởng…tưởng là thư ký nên…-Lương Gia Vũ nhiệt tình xin lỗi tôi. Cái đồ đáng ghét này. Nhìn tôi thế này mà giống thư ký á??? Không có mắt nhìn người gì hết trơn!!!!!
-Nên cái gì chứ??? Hứ!!! Đi về đây!!!-Tôi giận lẫy. Thật là biết cách phá hủy tâm trạng người khác quá đi!!!!
-Khoan!!! Em….em…em tới đây để làm gì???
-Hừm!!! Anh có yêu em không???-Tôi mắt chớp chớp. Anh đần ra cho một hồi rồi cũng gật đầu:
-Yêu!
-Em cũng yêu phải không???
-Phải!
-Chúng ta đã đám cưới???
-Tất nhiên!!! Mà...em bị sao thế??? Không phải là...té cầu thang đâm ra mất trí chứ???
-Cái đầu của anh!!!!!!!!!!!!! Em còn chưa nói hết, vì thế chúng ta phải...HẸN HÒ!!!!! Hì!!!
-Hẹn...hẹn...hò???-Anh ngệch mặt ra. Hí hí!!! Sẽ hẹn hò đó nha!!!!
-Ừm!!!-Tôi vui vẻ gật đầu nhưng sau đó mặt tối sầm lại.-Anh không muốn???
-Đâu có!!! Ok!!! Chúng ta sẽ hẹn hò, nhưng phải chờ anh làm việc xong cái.
-Bao giờ sẽ xong???-Tôi có chút khó chịu. Hẹn hò cũng phải đợi làm việc xong. Chán quá!!!
-Nhanh thôi! 7h tối!!!!
-TT__________TT Khỏi đi anh!!! Em tự hẹn em cho xong!!!-Tôi xám mặt. Trêu tôi hay sao hả??? 7h thì hẹn cái gì nữa?!!!
-Hì hì!!! Anh đùa, đùa mà!!!^^
->_<
Tôi đã suy nghĩ kỹ lắm rồi, đầu tiên thì là đạp xe qua ngọn đồi lúc trước. Thế nhưng, thật là xui xẻo, xe đạp lại trở chứng. Bó tay!!!
Bước tiếp theo chính là đi xem phim. Xui hơn, toàn phim kinh dị. Đừng có tạo nghiệt như vậy chứ?! Phim kinh dị, coi cho chết người ta hả???
Tiếp nữa, là ra bãi đất trống lớn để thả diều. Nhưng mà...hic...diều ko chịu bay, cứ tà tà lướt dưới đất á!!!! Huhu!!!!
Cuối cùng, là đi ăn. Xúi quẩy, nhà hàng đó nói cái gì mà kỷ rồi lại niệm rối hết cả lên, thế là tôi ăn nhầm món cà ri cay, bệnh bao tử được dịp tái phát!!!! Á!!!!
Thế là, buổi hẹn hò đầu tiên trong lịch sử của đời tôi đã kết thúc như vậy!!!! $pageOut
IGAME4U chúc bạn đọc
truyện vui vẻ !^^
Tìm kiếm: người yêu của tôi là sao chổi,
đọc truyện người yêu của tôi là sao chổi chương 23 - 24,
doc truyen nguoi yeu cua toi la sao choi chuong 23 - 24,
đọc truyện online người yêu của tôi là sao chổi,
truyện teen
Màn hình của bạn là: 1280x720. Hãy tải game có kích thước màn hình bằng 1280x720 hoặc nhỏ hơn để game hiện thị đẹp nhất.
Cùng Chuyên Mục
0 nhận xét :
Đăng nhận xét