Các bạn truy cập IGAMEMOBI.NET để xem được nhiều nội dung mới nhất nhé

Hướng dẫn Sử dụng trình duyệt [Opera Mini mới nhất][UC Browser mới nhất cho Android] để truy cập web với tốc độ nhanh nhất !

Mobi Army

Mobi Army - Anh Tài Tựa Gunbound

Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer.
Giác Đấu

Giác Đấu - RPG Action Thời Trung Cổ

Nhập vai các chiến binh, sát thủ, pháp sư tung hoành chiến đấu và săn tìm phần thưởng quý

Người Vợ Thay Thế - Chương 5 - 6

Người Vợ Thay Thế - Chương 5 - 6

Người Vợ Thay Thế - Chương 5 - 6

$pageIn

Chap 5 - Hoài Nghi

Sau khi nghe Long Ngạo Phỉ thuật lại hết mọi chuyện, Từ Tây Bác dùng ánh mắt không thể tin được nói: “ Trời ạ, không thể tin nổi, trong thiên hạ rộng lớn không có gì là không thể xảy ra, chỉ là tớ vẫn không thể hiểu Tư Giai vì sao lại bỏ trốn, đồng thời em gái cô ấy sao lại tình nguyện thay chị gái gả cho cậu, hay là cô ta cũng yêu cậu?”

“Cậu nói Tư Giai mất tích là do em gái của cô ấy bày ra, cô ta yêu tôi sao? Làm vậy chỉ là để có thể thay chị gái mình gả cho tôi, việc này làm sao có thể xảy ra được? Nếu phán đoán của cậu là chính xác, liệu có khi nào Tư Giai bị bắt cóc hay sát hại rồi không?” Đôi mắt của Long Ngạo Phỉ tràn ngập hoài nghi, nhìn Từ Tây Bác nói.

“Không phải có câu nói, độc nhất là lòng dạ đàn bà sao? Cho dù là chị gái máu mủ tình thâm biết đâu còn phải xuống tay sớm hơn một chút. Vấn đề mấu chốt là Tư Giai tại sao lại bỏ trốn? Xem ra phải khi nào gặp lại mới có thể hiểu được lý do thực sự.” Từ Tây Bác phủ định suy đoán của Long Ngạo Phỉ.

“Tây Bác, chuyện này chỉ có mình cậu biết, tớ cũng không muốn bất kỳ ai khác biết chuyện.” Long Ngạo Phỉ lo lắng dặn dò anh.

“Tớ là người như thế nào cậu còn không biết sao, là bạn thân lâu năm tớ tuyệt đối không làm cái việc này, cậu cũng đừng quá lo lắng” Từ Tây Bác nói xong, xoay người đi ra ngoài.

Long Ngạo Phỉ ngồi trên ghế, thoải mái gác chân lên mặt bàn làm việc, cầm lấy một điếu xì gà hút, ánh mắt mông lung nhìn lên khói thuốc lượn lờ trước mặt.

Anh bắt đầu nhớ lại những kỷ niệm trước đây của anh cùng Tư Giai. Lần đầu tiên khi mình vừa về nước tình cờ gặp cô ở thang máy, lần thứ hai cô chính là nữ thư ký có khuôn mặt xinh đẹp cùng thân hình lả lướt cực kỳ thu hút sự chú ý của anh.Tư Giai đặc biệt rất có khí chất, cuồng nhiệt theo đuổi tình yêu, đã hứa cả đời sẽ cùng mình ở bên nhau, bản thân anh cũng không phát hiện Tư Giai đặc biệt yêu thích nơi nào, lại càng không thể tin cô có thể bỏ anh để đi cùng người đàn ông khác, nhưng tại sao trong ngày kết hôn cô lại biến mất, tại sao Đới Tư Dĩnh lại nguyện ý thay chị mình gả cho anh?

Tư Dĩnh và Tư Giai vốn là chị em sinh đôi giống nhau như đúc, dường như anh chưa từng để ý đến cô, trước kia thỉnh thoảng còn có thể ngẫu nhiên gặp mặt, nhưng từ năm ngoái, Tư Giai chuyển về ở chung với mình, sau này cũng ít có dịp đến nhà cô, cho nên cơ hội nhìn thấy Đới Tư Dĩnh cũng rất ít.

Đúng rồi, Long Ngạo Phỉ đột nhiên nhớ tới, ở trước mặt của mình, Tư Giai dường như rất ít khi nhắc đến em gái của mình, anh có đề cập tới việc giới thiệu cho Tư Dĩnh một công việc thật tốt nhưng Tư Giai đều cự tuyệt: “ Em ấy có cách suy nghĩ riêng của mình, chúng ta không nên can thiệp vào.”

Chẳng lẽ khi đó hai chị em họ thật sự đã xảy ra vấn đề gì rồi? Chẳng lẽ thật là do Tư Dĩnh một tay sắp đặt mưu ma chước quỷ ? Khóe miệng Long Ngạo Phỉ nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn, cuối cùng thì hồ ly cũng đã lộ ra cái đuôi rồi.

Nếu toàn bộ mọi chuyện đều do Đới Tư Dĩnh giở thủ đoạn, vậy thì đừng có trách anh tàn nhẫn, anh sẽ vì Tư Giai báo thù, nếu quả thật là Đới Tư Giai bỏ trốn cùng kẻ khác, thì cô vốn là em gái, cũng nên thay chị mình gánh chịu trách nhiệm này. Mặc kệ nguyên nhân là gì, cô nhất định sẽ phải chịu sự tra tấn thống khổ này, cô sẽ không thể có được hạnh phúc cùng anh.

Một ngày trôi qua rất nhanh, cuối cùng cũng đến giờ tan sở, Đới Tư Dĩnh vừa mới sắp xếp xong công việc, Hàn Cảnh Hiên đã bước lại gần: “Tư Dĩnh, để anh đưa em về nhà.”

“Không cần đâu, em tự bắt xe về là được rồi.” Đới Tư Dĩnh cự tuyệt.

“Anh ra ngoài có chút việc, nhân tiện ngang qua khu nhà em ở. Được rồi, đi thôi.” Hàn Cảnh Hiên không cho nàng có cơ hội cự tuyệt.

Trong lòng Đới Tư Dĩnh bất đắc dĩ thở dài, lần nào anh cũng lấy lý do này để đưa mình về nhà, không để cho mình có cơ hội từ chối, cô không biết nên làm sao bây giờ? Thôi kệ, đằng nào mình cũng cần ghé qua nhà lấy chút quần áo rồi sau đó quay về biệt thự cũng không muộn.

“Tư Dĩnh, em chưa bao giờ mời anh lên nhà ngồi chơi nha, hay bữa nay mời anh lên đi”. Hàn Cảnh Hiên vừa lái xe vừa khoái trá hỏi. trong lòng thật vui vẻ, thầm nghĩ sáng nay nàng ăn diểm tâm do hắn làm một cách ngon lành như vậy, nên anh cho làTư Dĩnh đã bắt đầu tiếp nhận mình.

“Không phải anh có việc cần làm sao? Đâu có thời gian rảnh mà lên nhà em chơi.” Đới Tư Dĩnh chỉ trả lời đơn giản một câu nhưng lại làm cho Hàn Cảnh Hiên không nói nên lời.

Nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của anh, Đới Tư Dĩnh hơi hơi hé môi cười, có chút không đành lòng cười nói: “Sau này có cơ hội em sẽ mời anh.”

“Em hứa rồi nhé.” Hàn Cảnh Hiên lập tức vui vẻ trở lại, sau này anh sẽ lấy lí do này để thường xuyên đến thăm cô.

Chẳng mấy chốc mà xe đã đưa Đới Tư Dĩnh tới trước khu nhà ở của cô

“Cảnh Hiên, cảm ơn anh, hẹn gặp lại.” Tư Dĩnh bên ngoài xe vẫy tay chào anh.

“Mai gặp lại, tạm biệt Tư Dĩnh.” Hàn Cảnh Hiên nói xong liền khởi động xe rời đi.

Vừa đi được vài bước, Đới Tư Dĩnh đã lại thấy xe ở ngay bên cạnh mình, Hàn Cảnh Hiên ló đầu ra nói: “Ngày mai anh lại mang bữa sáng cho em đó.” Nói xong liền khởi động xe nhanh chóng rời đi.

Nàng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu bước về nhà.

====

Bởi vì em yêu anh

Về nhà thu xếplại một ít quần áo mà mình vẫn thường mặc, nhìn lại ngôi nhà từng đầy ắp tiếng cười, cha mẹ đều đã mất rồi, hiện tại ngay cả chị gái cũng không biết đang ở nơi nào, Chính bản thân cô cũng phải rời đi nơi này, lòng của Đới Tư Dĩnh thật sự chua xót.

“Thiếu phu nhân đã trở về.” Mới vừa đi đến cửa biệt thự, người hầu trong nhà vội vàng chạy lại tiếp đón, Đới Tư Dĩnh gật gật đầu, trực tiếp đi vào phòng, đem quần áo của mình đặt ở trong một góc phòng, anh thật sự vẫn còn chưa trở về, tâm tình Đới Tư Dĩnh cực kỳ phức tạp, chính mình muốn nhìn thấy anh, nhưng lại sợ nhìn thấy anh.

“Thiếu phu nhân, thiếu gia đã về rồi, mời thiếu phu nhân xuống lầu dùng cơm tối.” Ngoài cửa truyền đến tiếng nói.

“Đến đây, ngồi xuống chỗ này, ăn cơm tối đi .” Long Ngạo Phỉ thấy Đới Tư Dĩnh vừa từ trên lầu đi xuống, dùng thanh âm quan tâm dịu dàng nói.

Đới Tư Dĩnh sững sờ ngồi xuống, tại sao anh lại dùng thái độ dịu dàng như vậy với cô ? Trong lòng có chút vui mừng, nhưng rất nhanh liền trầm xuống, anh là đang diễn kịch cho người khác xem, dù sao anh cùng chị trước kia thật ân ái, người hầu trong nhà ai nấy đều rất rõ ràng.

Cơm tối rất nhanh đã ăn xong, trong lòng Đới Tư Dĩnh chứa đựng bất an đi theo Long Ngạo Phỉ về phòng.

Hai tròng mắt thâm trầm của Long Ngạo Phỉ tràn ngập vẻ dò xét nghiên cứu nhìn chằm chằm vào Đới Tư Dĩnh, anh muốn từ trong mắt của cô, trên người của cô nhìn ra một tia sơ hở, nhìn ra một chút manh mối, anh muốn vạch trần sự thật về việc Đới Tư Giai bỏ trốn cho đến cùng.

Đới Tư Dĩnh cúi đầu co rút bất an ngồi ở chỗ kia, cô cảm giác được ánh mắt lạnh như băng của Long Ngạo Phỉ, nhưng cô không rõ anh đang nghiên cứu cái gì từ trên người cô?

“Em yêu Anh phải không?”

“Cái gì?” Long Ngạo Phỉ đột nhiên nói một câu làm cho Đới Tư Dĩnh ngây ngẩn cả người, không biết phản ứng như thế nào?

“Không hiểu ư , Anh muốn biết em tại sao lại nguyện ý muốn thay chị em gả cho anh, chẳng lẽ thật sự chỉ là vì giải vây cho anh sao?” trong lời nói của Long Ngạo Phỉ có một chút trào phúng, châm biếm, dĩ nhiên nguyên nhân này không làm cho anh tin tưởng.

“Em, em . . . .”

Đới Tư Dĩnh không biết phải trả lời như thế nào, có thể nói cho anh biết chính mình yêu anh không?

“Nếu em nói em yêu anh, anh có tin không?” Rốt cục Đới Tư Dĩnh cũng lấy hết dũng khí mở miệng nói ra.

“A, a.” Đới Tư Dĩnh mới vừa nói xong, cổ đã bị Long Ngạo Phỉ hung hăng bóp tới, khiến cho cô sợ hãi, anh muốn làm cái gì?

Hai tròng mắt Long Ngạo Phỉ tràn ngập phẫn nộ cùng sát khí nguy hiểm, anh hung hăng nhìn gương mặt Đới Tư Dĩnh đỏ bừng lên vì thiếu dưỡng khí, bàn tay lại dùng sức thêm một chút.

“Nói, cô giấu Tư Giai ở đâu rồi ?”

Đới Tư Dĩnh hô hấp càng ngày càng khó khăn, cô muốn giải thích nhưng lại nói không ra lời, cô cảm giác chính mình sắp bị anh bóp chết .

Long Ngạo Phỉ rốt cục phát hiện sự khác thường của cô, tay từ từ buông lỏng.

“Nói, việc Tư Giai mất tích có liên quan tới cô hay không?”

Sau khi được hít thở không khí, Đới Tư Dĩnh ra sức ho khan, sau một lúc mới bình phục lại.

“Cái gì? Anh cho là việc chị trốn đi có liên quan tới em sao? Không sai,đúng là em yêu anh nhưng em sẽ không đê tiện đến nỗi đi đối phó chị ruột của mình, không chỉ nói chị ấy là chị ruột của em, cho dù là bất kỳ ai khác không có quan hệ gì với em, em cũng sẽ không làm chuyện như vậy.” Đới Tư Dĩnh nói xong, vì bị hiểu lầm và uỷ khuất mà nước mắt chảy ra, ai cũng đều có thể nói cô, cô không quan tâm, thứ mà cô quan tâm nhất chính cái nhìn và suy nghĩ của anh, gả cho anh, chính là bởi vì thật sự yêu thương anh, cô không có cách nào nhìn anh khổ sở cùng thống khổ, không đành lòng nhìn chị cô bỏ trốn làm cho thiên hạ cười nhạo và sỉ nhục anh.

Nhìn thấy gương mặt điềm đạm đáng yêu của Đới Tư Dĩnh đang khóc, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc thân yêu kia, trong nháy mắt Long Ngạo Phỉ nghĩ đến người ở trước mắt mình chính là Tư Giai, là người đàn bà mà mình yêu thương nhất.

Long Ngạo Phỉ đưa tay ôm chầm lấy Đới Tư Dĩnh, vô cùng dịu dàng nói: “Tư Giai, đừng khóc.”

Đới Tư Dĩnh bị anh ôm lấy, thân thể trong nháy mắt trở nên cứng ngắc, từ đầu đến cuôii người anh yêu vẫn là chị, rõ ràng biết mình chỉ là kẻ thế thân của chị, nhưng tại sao tim vẫn đau như vậy.

Vừa mới thốt ra tên Tư Giai ngay tức khắc Long Ngạo Phỉ cũng khôi phục lại thần trí, Tư Giai, người đàn bà đê tiện kia, đã cùng người đàn ông khác bỏ trốn, bản thân tuy rằng trốn tránh,chỉ muốn nghĩ đến cô là bị người khác hãm hại, nhưng mà chữ viết kia rõ ràng là chữ viết của cô, nghĩ vậy, anh một phen đẩy ra Đới Tư Dĩnh, vẻ dịu dàng trên mặt trong nháy mắt đã bị thay thế bằng vẻ lạnh lùng.

Trái tim Đới Tư Dĩnh như bị đẩy xuống vực sâu không đáy, cho dù lúc này cô làm thế thân cho chị, nhưng lại không chiếm được tình yêu của anh, cho dù chỉ là sự đối xử dịu dàng trong phút chốc.

$pageOut $pageIn

Chap 6 - Yêu Anh Cho Nên Phải Rời Khỏi

Khuôn mặt tuấn tú của Long Ngạo Phỉ trở nên âm trầm, trong lòng đồng thời suy xét lại, cuối cùng cũng loại trừ khả năng Đới Tư Dĩnh sát hại chị, cũng gần như tiếp nhận sự thật Đới Tư Giai đã cùng nam nhân khác bỏ trốn.

Anh tưởng tượng không ra kiểu đàn ông nào có thể làm cho cô vứt bỏ anh, không chút do dự mà cùng người khác bỏ trốn, lửa giận trong lòng lập tức dâng lên, anh dường như nhìn thấy gương mặt yêu kiều tươi cười quyến rũ của Đới Tư Giai giờ khắc này đang mây mưa cùng người khác.

Trong nháy mắt sự sỉ nhục cùng oán hận gần như đạt tới đỉnh điểm, sắc mặt càng ngày càng xanh đen, lập tức đè Đới Tư Dĩnh xuống giường, hôn lên môi cô bằng nụ hôn bá đạo xâm lượt xen lẫn chán ghét.

Đới Tư Dĩnh sững sờ nhìn anh, để mặc anh muốn làm gì thì làm , cô biết mình không thể cự tuyệt cũng không có cách nào cự tuyệt, cô phải thừa nhận sự oán hận cùng tra tấn trong lòng anh.

Long Ngạo Phỉ cởi quần áo của Đới Tư Dĩnh ra, khóe miệng mang theo nụ cười tà ác lạnh lung, bàn tay chậm rãi vươn đến vuốt ve khiêu khích mảnh đất thần bí riêng tư của cô, miệng khẽ cắn lên ngực của cô.

Đới Tư Dĩnh nhanh chóng cảm giác có một luồng điện từ bụng di chuyển đi lên, nháy mắt truyền khắp toàn thân, thân thể phát sinh một loại khát vọng, nhưng cô cố nén khao khát của bản than, không dám phát ra thanh âm rên rỉ.

Long Ngạo Phỉ nhìn thấy vẻ mặt tràn ngập tình dục, dung ngón tay nhẹ nhàng xâm nhập, di chuyển qua lại, anh không tin cô có thể nhẫn nhịn được

“Ưm…ưm…” Cái loại khoái cảm mãnh liệt này làm cho Đới Tư Dĩnh nhịn không được nữa, không khỏi rên rỉ ra tiếng, cơ thể cong lên như cây cung, muốn làm cho anh tiến vào sâu hơn nữa.

Nhìn thấy dục vọng của nàng bị khống chế, thân hình quyến rũ của cô vặn vẹo, miệng phát ra âm thanh rên rỉ mê người, sau lại nhìn đến gương mặt kia làm cho sự oán hận trong lòng Long Ngạo Phỉ dâng lên, khiến ý thức của anh hoàn toàn biến mất vô tung vô ảnh.

“Ba” Một cái tát đánh lên trên mặt Đới Tư Dĩnh, anh chán ghét mở miệng nói:

“Thu hồi lại bộ dáng đê tiện kia của cô đi, cô hay dùng dáng vẻ như vậy để quyến rũ đàn ông sao?”

Đới Tư Dĩnh lập tức bị anh đánh tỉnh, ôm lấy gương mặt đau đớn, nước mắt theo gương mặt chảy xuống, im hơi lặng tiếng rơi xuống giường, ngay lập tức đã bị ga trải giường thấm hết sạch.

Nhìn thấy Đới Tư Dĩnh ngồi ở trên giường, khóc một cách uất ức, thân thể lõa lồ lạnh run lên, trong lòng Long Ngạo Phỉ có một tia hối hận, anh biết cô không phải Tư Giai, nhưng anh lại không kiểm soát được chính mình, nhất là khi nhìn thấy khuôn mặt giống nhau như đúc kia, nghĩ đến sự phản bội của Tư Giai, anh càng không thể nhịn được mà oán hận cô.

Nếu cô không phải em gái của Tư Giai, nếu cô cùng chị cô không có một gương mặt giống nhau như thế, có lẽ bản thân sẽ không hận cô như vậy, có lẽ sẽ đối xử với cô tốt hơn một chút.

Long Ngạo Phỉ đứng dậy đi vào phòng tắm, mở vòi nước ra, một dòng nước lạnh như băng từ trên đầu chảy xuống, anh muốn làm cho chính mình tỉnh táo một chút.

Đới Tư Dĩnh nhìn thấy anh đi vào phòng tắm, cầm lấy quần áo của mình, chậm rãi mặc vào.

Cô biết bản thân sai lầm rồi, cô không nên có ý nghĩ, muốn thay chị ở lại đây, cô không nên nghĩ, muốn làm anh yêu cô, nhưng cô cũng không nghĩ muốn làm cho anh hận cô, thậm chí chán ghét cô. Nếu sự tồn tại của cô sẽ làm anh lúc nào cũng nghĩ đến sự phản bội của chị cô, thì tốt nhất mọi việc nên chấm dứt tại đây, cô tình nguyện thay chị mình cùng anh ly hôn, trả lại tự do cho anh.

Long Ngạo Phỉ từ trong phòng tắm đi ra liền thấy Đới Tư Dĩnh vô cùng bình tĩnh ngồi ở trên giường.

“ Em nguyện ý thay mặt chị đứng ra ly hôn với anh.” Một câu thật bình tĩnh nhưng lại chọc giận Long Ngạo Phỉ

“ Cái gì? Ly hôn? Cô đừng quên chúng ta vừa mới kết hôn, tôi sẽ không ly hôn, thế nào, cô cũng muốn giống như chị của cô rời khỏi tôi sao? Nói cho em biết, không có khả năng đâu.”

“ Không, em không có muốn chạy trốn khỏi anh, chỉ là em không muốn anh mỗi ngày nhìn thấy em trong lòng sẽ ngày càng thù hận chị em, em muốn anh được hạnh phúc, em muốn anh được vui vẻ.”

“ Từ giây phút chị cô rời đi, tôi không còn biết hạnh phúc cũng không còn biết vui vẻ, sự sỉ nhục này sẽ đi theo tôi cả đời, mà cô nhất định sẽ cùng tôi cùng nhau xuống địa ngục, cùng nhau thừa nhận sự phản bội của chị cô, tôi sẽ không để cô đi, trừ phi chị của cô tự mình trở về, đổi lại tôi sẽ cho cô rời đi, nếu không cả đời này cô phải là người đàn bà của tôi.”

“Anh không cần hung tợn cảnh cáo em, em yêu anh, thật sự thật sự yêu anh, chính là cho dù xuống địa ngục, cho dù nhận sự tra tấn của anh, em đều cam tâm tình nguyện, chỉ là em hy vọng anh thật sự vui vẻ mà quên đi bóng ma của chị em, em tình nguyện làm như vậy, đơn giản là bởi vì em quá yêu anh”

Tình cảm chân thành và thiết thực mà Đới Tư Dĩnh vừa thổ lộ làm cho ai nấy nghe xong cũng đều cảm động.

Tâm Long Ngạo Phỉ có một khắc cũng trở nên dao động cùng cảm động, nhưng mà rất nhanh liền biến mất, các cô là chị em không phải sao? Huyết thống giống nhau, gương mặt cũng giống nhau, hai người thật sự khác biệt nhau sao? Không có khả năng, đàn bà đều lừa gạt người, nhất là đàn bà xinh đẹp, huống chi người đàn bà từ nhỏ cùng Đới Tư Giai lớn lên giống nhau như đúc, lại càng không thể tin tưởng.

—-

Nụ hôn ngoài ý muốn

Một đêm không ngủ, trong lòng Đới Tư Dĩnh hiểu rõ Long Ngạo Phỉ sẽ không để cho cô đi, như vậy cũng chỉ còn cách ở lại bên cạnh anh,mặc dù thay chị gái chấp nhận sự phẫn nộ của anh, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút ngọt ngào.

Buổi sáng thức dậy, sau khi ăn xong điểm tâm, Đới Tư Dĩnh liền đi làm .

Cô vừa tới chỗ làm liền phát hiện có đồ ăn sáng đặt trên bàn làm việc, không cần hỏi cũng biết là do Hàn Cảnh Hiên mang tới. Cô có nên cùng anh nói chuyện cho rõ ràng không? Nhưng mà nói như thế nào đây? Thôi,quên đi. Tốt nhất vẫn là không nên nói, một tháng sẽ nhanh chóng trôi qua thôi.

“Tư Dĩnh, cậu có thể giúp mình một chút được không?” Tâm Di ở một bên, dáng vẻ tội nghiệp hỏi.

“ Có chuyện gì vậy? Cậu cứ nói đi, nếu có thể giúp được mình nhất định sẽ giúp.”

“Hôm nay vốn dĩ mình sẽ cùng với giám đốc đi ra ngoài khảo sát thị trường nhưng vừa lúc nhà mình lại có chút chuyện, cậu đi thay mình có được không?”

“Chuyên này! Có ổn không? Bình thường vẫn đều là do cậu phụ trách mà.” Tư Dĩnh nói có chút khó xử.

“Không có việc gì đâu, chỉ là đi kiểm tra thôi mà.Giám đốc chắn chắn rất mong muốn có thể đi cùng cậu đó .” Tâm Di cười xấu xa.

“Đáng ghét!Mình không đi.” Đới Tư Dĩnh làm bộ tức giận nói.

“ Được , được, Tư Dĩnh, mình sai rồi, là mình nói nói bậy. Làm ơn giúp mình chút đi .” Tâm Di vội vội vàng vàng giải thích,nhận sai về mình .

“Thôi được, cậu vội thì cứ đi trước đi, mình sẽ giúp cậu. Không phải cậu đi hẹn hò đó chứ?” Tư Dĩnh thấp giọng hỏi .

“Không nói cho cậu biết đâu, mình đi đây. Bái bai.” Tâm Di nói xong liền xoay người bỏ chạy .

Hàn Cảnh Hiên từ phòng làm việc bước ra, đi đến trước mặt Đới Tư Dĩnh, dịu dàng hỏi: “Tư Dĩnh, Tâm Di xin phép nghỉ, em có biết không?”

“Có,cô ấy nhờ em đi khảo sát thị trường giúp cô ấy.” Tư Dĩnh nhanh nhẹn trả lời.

“Vậy chúng ta đi thôi.” Khóe miệng Hàn Cảnh Hiên mang theo ý cười, cùng cô lên xe.

Tư Dĩnh nhìn vào tập tài liệu mà Tâm Di vừa đưa cho cô,suy nghĩ cẩn thận không biết mình phải làm cái gì?

Hàn Cảnh Hiên lái xe, nhìn thấy người ngồi bên cạnh chính là Đới Tư Dĩnh, trong lòng tràn ngập ngọt ngào, hôm nay Tư Dĩnh chịu dùng bữa sáng do chính mình mua. Phải chăng cô đã chấp nhận mình rồi.

Nhìn thấy hàng mi dài, cái mũi thẳng tắp, đôi môi khêu gợi của cô, Hàn Cảnh Hiên thật chỉ muốn hôn một cái, nhưng cuối cùng anh cũng nhịn xuống thứ cảm xúc đó.

Mà Đới Tư Dĩnh ngồi ở bên cạnh không hề phát hiện ra biểu hiện khác thường của Hàn Cảnh Hiên .

S thị nổi danh là một tập đoàn hùng mạnh trong thương trường, đồng thời cũng là nhà hợp tác kinh doanh với Hàn Cảnh Hiên.

Đới Tư Dĩnh cùng Hàn Cảnh Hiên đang đi bỗng nhìn thấy một cửa hàng bán đồ chơi. Cô liền bị thu hút bởi một cái túi màu hồng nhạt hình con lợn trông rất đáng yêu, cô cúi người xuống, lấy tay sờ sờ.

“Thích không?Anh tặng em.” Hàn Cảnh Hiên nhìn thất dáng vẻ vui mừng của cô, liền hỏi.

“Không cần đâu,xem như vậy là được rồi.” Đới Tư Dĩnh lập tức trả lời, quả thật cô rất thích nhưng cô sợ Long Ngạo Phỉ không thích.

Sauk hi đã xem đủ rồi, Đới Tư Dĩnh đứng lên, không phát hiện ra Hàn Cảnh Hiên đang đứng ở phía sau liền quay đầu lại thì thấy anh đang cúi đầu nhìn cô, đôi môi vô tình chạm vào nhau.

Đới Tư Dĩnh có chút ngượng ngùng, mặt ửng đỏ.

Nhưng Hàn Cảnh Hiên lại lưu luyến đôi môi vừa mềm mại vừa êm ái của cô, anh đột nhiên ôm lấy Đới Tư Dĩnh rồi bá đạo hôn lên môi cô, hút hết sự ngọt ngào trong miệng cô, muốn dừng mà không dừng được.

Đới Tư Dĩnh bị dọa đến nỗi hai mắt mở to, quên cả phản ứng. Mãi cho đến khi nhìn thấy chung quanh càng lúc càng đông người, đột nhiên tỉnh táo lại, lập tức đẩy Hàn Cảnh Hiên ra, mặt thoáng chốc đã ửng đỏ, cô cúi gằm không dám ngẩng đầu lên nhìn người khác.

“Mọi người đừng nhìn nữa, làm bạn gái tôi thẹn thùng .” Hàn Cảnh Hiên vừa cười vừa nói.

“Ha hả..” không khí nhốn nháo một chút, sau đó mọi người đều tản đi hết.

Đến lúc này Đới Tư Dĩnh mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn lơ đãng, ngay lập tức gặp phải ánh mắt phẫn nộ của Long Ngạo Phỉ ở cách đó không xa. Long Ngạo Phỉ, tại sao anh lại có mặt ở đây? Anh nhất định đang hiểu lầm cô, cô khẽ rùng mình một cái, mặt cũng nhanh chóng trở nên tái nhợt.

“Tư Dĩnh, em có lạnh không? Mau mặc vào.” Hàn Cảnh Hiên liền cởi áo vest khoác lên người Đới Tư Dĩnh.

“Không! Em không lạnh.” Đới Tư Dĩnh bối rối, muốn cởi trả áo khoác, cô không thể làm cho Long Ngạo Phỉ hiểu lầm thêm được.

“ Đừng nhúc nhích,hôm nay kết thúc ở đây, chúng ta đi thôi.” Hàn Cảnh Hiên không khỏi phân bua ôm lấy Đới Tư Dĩnh để ngăn không cho cô cởi trả lại áo. Anh thầm nghĩ Tư Dĩnh chắc là đang ngượng ngùng, trong lòng lại càng tràn ngập hạnh phúc.

Đới Tư Dĩnh bị Hàn Cảnh Hiên mạnh mẽ ôm đi ngang qua Long Ngạo Phỉ, Tư Dĩnh sợ hãi nhìn anh một cái thì phát hiện ra ánh mắt sáng ngời như chim ưng của anh đột nhiên thâm trầm đen tối, làm cho cô không khỏi run rẩy một chút.

Nhìn thấy Đới Tư Dĩnh hôn nam nhân khác trước mặt nhiều người như vậy, lại nhìn thấy cô khoác quần áo của người khác, rồi bị người đàn ông khác ôm, Long Ngạo Phỉ thật sự rất phẫn nộ.

Đây là người đàn bà luôn miệng nói yêu anh sao? Bị người phản bội một lần là vô tri, bị người phản bội hai lần thì không thể tha thứ , Tư Dĩnh, hậu quả của việc phản bội tôi, rất nhanh thôi, tôi sẽ cho cô biết.

$pageOut
IGAME4U chúc bạn đọc truyện vui vẻ !^^

Màn hình của bạn là: 1280x720. Hãy tải game có kích thước màn hình bằng 1280x720 hoặc nhỏ hơn để game hiện thị đẹp nhất.

Cùng Chuyên Mục
  • Người Vợ Thay Thế - Chương 43 - 44
  • Người Vợ Thay Thế - Chương 41 - 42
  • Người Vợ Thay Thế - Chương 39 - 40
  • Người Vợ Thay Thế - Chương 37 - 38
  • Người Vợ Thay Thế - Chương 35 - 36
  • 0 nhận xét :

    Đăng nhận xét

    WAP MIỄN PHÍ TRÊN DI ĐỘNG
    Copyright@2013: igame4u.blogspot.com
    Liên Hệ: Sa Lem - Email: nhungle2310@gmail.com

    Copyright © 2013 by iGAME4U

    Mục Lục: iGame4U

    TẢI GAME ANDROID

    GAME ĐAO KIẾM GIANG HỒ

    TẢI GAME VÕ LÂM TRUYỀN KỲ

    DMCA.com